Giải khuyến khích cuộc thi viết lần thứ 3 “Hạo Phương – Một ngày làm việc của bạn như thế nào?” (Bài 3)

Giải khuyến khích cuộc thi viết lần thứ 3 “Hạo Phương – Một ngày làm việc của bạn như thế nào?” (Bài 3)

Trong tuần trước, Hạo Phương đã gửi đến các bạn 2 bài viết đạt giải khuyến khích cuộc thi viết lần 3 “Hạo Phương – Một ngày làm việc của bạn như thế nào?”, bạn đã bỏ lỡ bài viết nào chưa? Tuần này, Hạo Phương sẽ mang đến tác phẩm tiếp theo, đây là bài viết thứ 3 trong chuỗi bài viết đạt giải khuyến khích của cuộc thi viết lần 3 nhé!

Bài 3: “Hạo Phương – Một ngày làm việc của bạn như thế nào?”

Vy à, mình xa nhau nhé!

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy,

Để cho tôi được thấy ánh bình minh,

Để cho tôi được thấy sự chân tình,

Những nụ cười, niềm tin của tương lai.

Ngày mới chào đón tôi bằng một tiếng nhạc chuông ngân dài trong không gian vắng lặng. Tôi vươn mình đón những ánh bình minh qua ô cửa nhỏ. Cảm giác phấn chấn, rạo rực khi nghĩ về một ngày làm việc mới với biết bao nụ cười của đồng nghiệp và những hành trình trong công việc yêu thích. Mọi lúc, nụ cười ấm áp của chú Dũng – người trấn giữ khung thành của Hạo Phương sẽ hiện ra khi tôi rời bãi xe. Nhưng hôm nay, có điều gì đó xa lạ. Chú vẫn ở đó, vẫn ánh mắt tươi vui đó nhưng nụ cười theo gió đi đâu rồi. Chú bận rộn hơn với cây nhiệt kế trên tay. Từng người, từng người một được chăm sóc một cách kỹ càng trước giờ vào làm việc.

Qua dãy hành lang vắng lặng, tôi rảo bước vào phòng. Không khí có vẻ trầm lắng, không còn thấy nụ cười của những sáng mai thường nhật. Ai ai cũng cố che giấu cảm xúc dưới lớp khẩu trang. Tôi giật bắn người định thần: “Cô Vy đi công tác về rồi sao?”.

“Cô Vy” – cái tên chỉ mới nhắc đến thôi nhưng ai ai cũng sợ, không dám hé môi nửa lời. Cô hăm dọa mọi người từ các cụ sống cả mấy thập kỷ cho đến các em nhỏ chưa cất tiếng khóc chào đời. Cô xuất hiện khi tuổi đời khá trẻ, nhưng khiến cả thế giới phải cúi mình né tránh. Đâu đó trong ánh mắt tuổi đôi mươi của Cô ấy, tôi nhìn thấy sự lạnh lùng và cô độc. Cô Vy cô đơn, tôi biết! Nhưng tôi không ngờ sự cô đơn của Cô khiến người ta ngạt thở. Gặp ai Cô cũng ôm vào lòng, cũng thủ thỉ những lời mật ngọt để rồi cướp đi những con tim yếu đuối. Biết bao gia đình đã ly tan chỉ vì Cô Vy lạc bước ghé thăm.

Hôm nay, Cô Vy đáp xuống Đà Thành sôi động. Hôm nay, Cô Vy giải tán đám đông du lịch. Hôm nay, Cô Vy theo chân mọi người đi khắp Bắc Nam. Đó là những dòng tin tức mọi người kháo nhau những ngày qua về bước đi của một thiếu nữ 19. Cả công ty ai cũng bồn chồn lo lắng. Thông tin, lịch trình Cô ấy phủ kín khắp nơi, từ các trang báo, bảng tin công ty, thư điện tử cho đến đài phát thanh. Tôi không còn thấy nụ cười tươi vui của lứa tuổi đôi mươi trên khuôn mặt các cậu kỹ sư phòng thiết kế. Không còn thấy sự rạng ngời đầy năng lượng của bạn lễ tân vì bận mải mê hướng dẫn, nhắc nhở mọi người xịt cồn sát khuẩn, đeo khẩu trang khi cất bước vào công ty. Phòng nhân sự thì rộn ràng với những dòng tâm sự, lời cảnh báo và lịch trình tập huấn kỹ năng. Vâng chúng tôi đang tẩy chay Cô Vy như là kẻ thứ ba của một mối tình, như cộng đồng mạng nói về sự giả tạo của một thần tượng truyền hình nào đó.

Tạm biệt một buổi sáng làm việc miệt mài, trong căn phòng tĩnh lặng, tất cả anh em cùng rời ghế đi ăn trưa. Không gian bây giờ không còn cái se se lạnh của điều hòa nữa mà phả vào chút hơi ấm của gió trời, là ánh nắng buổi ban trưa. Chúng tôi kéo nhau lên sân thượng để cùng dùng bữa. Người ta bảo trai nam nhi thì da dẻ rắn rỏi nhưng nhìn lại bàn tay chúng tôi, ai nấy cũng cười ái ngại vì tay ông nào cũng hồng hào, trơn bóng mà còn thơm phức mùi lifebuoy. Bình thường mười anh em trong phòng sẽ sum vầy trên một chiếc bàn tròn để cùng ăn cơm, cùng tám chuyện thiên hạ, nhưng hôm nay chúng tôi sang trọng một cách lạ thường – ngồi hẳn vào hai bàn rộng rãi. Trong khoảng không ấy, những câu chuyện cũng chỉ là hỏi han nhau ăn món gì và nhìn xem anh em ai có gì mới không chứ đâu còn những câu chuyện mây trời của ngày quá khứ. Bữa cơm kết thúc, ai cũng lặng lẽ về phòng nghỉ trưa. Trả lại cho tôi những nụ cười quá khứ, những cái đập tay mỗi khi gặp nhau ở dãy hành lang và cả những cái ôm của những người anh em sau bao ngày xa cách. Tôi không cần, không cần những cái gật đầu cúi chào, những ánh mắt biết nói trong căn phòng vắng lặng.

12h30 điểm tin Cô Vy xuất hiện. Hàng loạt bài đăng về những cái bắt tay của cộng đồng xã hội để cùng nhau truy lùng và xóa sạch dấu vết Cô Vy. Từ những chiến sỹ áo trắng, đến các anh dân quân, bộ đội; từ các cụ già cho đến các bạn học sinh, sinh viên; từ những người vận động xã hội cho đến cộng đồng mạng – chưa bao giờ tôi thấy cả nước đồng lòng đến vậy. Ai ai cũng nóng lòng đẩy lùi Cô Vy để một ngày ánh nắng lại ùa về trong tâm hồn, để cuộc sống này lại được an yên, đầy ắp tiếng cười hạnh phúc.

Chiều tà buông xuống bằng những thư điện tử gửi từ các phòng ban về phòng dịch, về cài ứng dụng và thông tin xuất nhập hàng hóa. Công việc cứ thế miệt mài trôi đi trên trang màn hình đầy công thức toán học của những bảng tổng hợp Excel, những hồ sơ thiết kế về dự án mới cần kiểm tra. Xin cho tôi có một phút lơ đãng để quên hình bóng Cô ấy. Để chúng tôi về Miền Tây phát triển những dự án năng lượng mặt trời, cải tạo sản xuất tự động hóa các nhà máy và đưa công nghiệp hóa tiến dần đến mọi nông thôn. Chúng tôi những nhân viên của Hạo Phương lấy làm vui mừng vì điều đó, vui vì công sức của mình đã được đền đáp, vui vì đã không phụ lòng tin của gia đình, cống hiến mạnh mẽ cho kinh tế nước nhà.

Nghe bảo lần này trở lại, có vẻ Cô Vy mạnh mẽ và quyết đoán hơn. Nhưng với sự đồng tâm của toàn xã hội thì sớm muộn gì cuộc đối đầu cũng sẽ sớm kết thúc. Hạo Phương chúng tôi đã có những kế hoạch, những chiến lược để toàn thể công ty cùng nhau sản xuất, cùng nhau làm việc hiệu quả và cùng nói không đến từ sự cám dỗ của Cô ấy. Dù có cô đơn nhưng Cô Vy cùng sẽ chẳng thể nào chạm tới điểm tựa của chúng tôi. Hạo Phương có quỹ chống Cô Vy, có cộng đồng kết nối ứng dụng Blue Zone, có phần mềm họp trực tuyến Zoom và có kỹ đủ kỹ năng phòng vệ trước Cô ấy. Mọi thứ đã sẵn sàng và tôi tin rằng chúng ta sẽ chiến thắng. Không khí nhộn nhịp nơi công sở, những hoạt động cộng đồng, những kết nối, những giá trị sản xuất của Hạo Phương sẽ luôn bền vững và không nhún nhường trước Cô Vy.

Tiến lên thôi Hạo Phương ơi!

Hạo Phương là nhà nhập khẩu và phân phối các thiết bị điện công nghiệp của các thương hiệu lớn trên thế giới. Đồng thời Hạo Phương cũng là nhà thầu xây dựng công trình và tích hợp hệ thống công nghiệp hàng đầu Việt Nam.

Quý khách hàng có nhu cầu vui lòng liên hệ qua Hotline: 1800 6547
Hoặc để lại thông tin, chúng tôi sẽ liên hệ trong thời gian sớm nhất!