Để tiếp nối loạt bài viết đạt giải khuyến khích của cuộc thi viết lần 3 “Hạo Phương – Một ngày làm việc của bạn như thế nào?” mà Hạo Phương đã gửi đến các bạn trước đó, lần này, Hạo Phương xin gửi đến các bạn bài viết tiếp theo (Bài 6), hãy cùng Hạo Phương lắng nghe lời chia sẻ về một ngày làm việc tại Hạo Phương trong bài viết này nhé.
Bài 6: Hạo Phương – Một ngày làm việc của tôi…
Rất khó để kể hết một ngày làm việc của tôi như thế nào, vì tôi đã có rất nhiều ngày làm việc ở HPC và ngày nào cũng sẽ diễn ra theo một cách khác hơn ngày hôm qua…
Bốn năm trước, tôi vào làm cho Aster – kênh Thương mại điện tử của HPC, một cô gái non nớt về kinh nghiệm, nhưng tôi đã học được rất nhiều từ mọi người ở đây, lúc đó văn phòng chỉ có vài người, các anh chị đã hướng dẫn tôi từ những viêc nhỏ nhất, tôi cảm thấy mình đã rất may mắn vì có được những đồng nghiệp, những anh chị tận tâm và nhiệt tình. Sếp của tôi, ông ấy (gọi là “ông ấy” chứ thật ra ông ấy còn khá trẻ, nhưng lại khó tính như ông già nên tôi gọi là “ông”) có ngoại hình khá “bự”, nhưng lại đi đứng rất nhẹ nhàng, mỗi bước chân đều không phát ra tiếng động nào cả, thật khó để biết rằng ông ấy đang đứng sau lưng mình và quan sát mình. Ngoài việc, khó tính và cầu toàn thì ông ấy là người có lý tưởng đẹp và sống khá “ủy mị”. Tôi đoán chắc rằng ông ấy đã nằm thao thức suy nghĩ về những đứa nhân viên thích tạo sóng gió và mớ công việc ngổn ngang rồi khóc thút thít cả đêm – Đoạn này là tôi tự tưởng tượng ra để thưởng cho mình mỗi khi ông ấy khiển trách tôi việc gì đó thôi.
Cứ thế, tôi ở lại Aster, đi làm-ăn chửi-buồn-khóc sướt mướt. Nhưng mà ông sếp tôi ấy, cứ hễ mỗi lần la lối xong lại bảo “thôi, đừng khóc nữa, làm cho xong đi, hỏi mọi người xem uống gì anh mời”.
Hơn ai hết tôi hiểu rằng “để ngồi vào vị trí không ai ngồi được thì phải chịu những cảm giác không ai chịu được” và luôn cảm thông cho sếp của mình, có thể ông ấy cũng có những nỗi niềm mà không thể chia sẻ cùng ai.
Đấy là sếp tôi, còn đồng nghiệp thì sao nhỉ? Eo ôi, một lớp học thường có rất nhiều nhân tố và team của tôi, phòng của tôi cũng thế. Để tôi điểm danh vài nhân tố cho mọi người xem ngoài công việc tôi còn có niềm vui bằng việc quan sát đồng nghiệp của mình nhé.
Sáng sáng, với sự hối hả và tất bật với cuộc chiến đi đúng giờ, vừa mở cửa phòng, tôi sẽ bắt gặp “những thanh niên gương mẫu” của phòng, không điêu ngoa chút nào khi tôi phong cho họ danh hiệu đó. Họ là những con người nguyên tắc, nguyên tắc trong công việc và nguyên tắc với bản thân. Họ đến rất sớm và dĩ nhiên ra về cũng đúng giờ, Không ăn gian 1 phút nào của công ty cả, họ gìn giữ các múi cơ bằng việc “say no” với việc ăn vặt. Nói đến ăn vặt lại xuất hiện ngay các nhân vật là chuyên gia đầu ngành trong việc đánh giá ẩm thực và tìm kiếm các quán ngon, cứ độ đầu giờ chiều, những cô cậu nhân viên văn phòng với cái đầu còn miên man nghĩ về giờ nghỉ trưa, chúng tôi cần một thứ gì đó để tác động lên 1011 (~100 tỷ) tế bào thần kinh nơron đang bật công tắc “ỳ” (sức ỳ). Một ý tưởng không tồi cho việc này là bổ sung glucose và caffeine, thế là chúng tôi ý ới nhau order những cốc trà sữa mát lạnh về vừa nhâm nhi vừa làm việc.
Trong quá trình làm việc tôi cũng tiếp xúc vài đồng nghiệp ở phòng ban khác, tôi có làm việc với một chị, chị ấy bảo nhìn tôi vừa kênh kiệu vừa khó ưa lại còn là tuổi con gà, nên chị ưu ái đặt hẳn cho tôi một cái tên nghe ngầu trông thấy “gà ác”, và nằng nặc đòi tôi phải đặt biệt danh cho chị là “chị đẹp” để lỡ có ai hỏi thì chị tìm mối dự phòng, cả công ty này ai không biết chị ấy đã có một chồng và hai con cơ chứ??
Và những chị ở phòng CS, đôi lúc, chúng tôi không hiểu hết được công việc của nhau, dẫn đến những rối ren trong các khâu làm việc, nhưng chúng tôi luôn ngồi lại với nhau, trao đổi thẳng thắn và tìm cách tháo gỡ, có những cuộc họp kéo dài đến vài giờ, chỉ để tìm nguyên nhân, lý do và cách khắc phục, mặc dù chúng tôi có tranh luận, nhưng mọi thứ đều diễn ra một cách văn minh, đơn giản vì chúng tôi cùng chung một mục đích là cố gắng hết mức để hoàn thành công việc chung của công ty. Tôi cảm nhận được điều đó trong ánh mắt nhiệt huyết và hết lòng của họ.
Rồi cũng phải nói đến những cô gái trong team của tôi, mặc dù có một chị lớn hơn chúng tôi, nhưng các bạn sẽ khá bất ngờ khi tiếp xúc với chị ấy, trend gì chị ấy cũng update rất nhanh, vì là người gốc Bắc nhưng không biết học đâu ra, lâu lâu chị lại nói vài câu cảm thán rẹt dân Nam “ác nhơn dữ hong” nghe vừa buồn cười vừa đáng yêu, nên chị vẫn trẻ lắm, tôi vẫn gọi là chị là “cô gái”.
Tôi có một con bé nhân viên, quả thật “không sợ địch mạnh, chỉ sợ đồng đội ngơ”, con bé hay quên kinh khủng, hệ quả là các chị bộ phận liên quan gọi lên mắng vốn ý ới, mỗi lần vậy là tôi phải muối mặt xin lỗi các chị và mong các chị hỗ trợ thêm.
Đọc đến đây, các bạn lại hỏi “Thế một ngày làm việc của bạn như thế nào? Chưa thấy nói?”. Vâng, một ngày làm việc của tôi là được tiếp xúc với những con người như vậy, đối diện với những khó khăn trong việc. Nhưng hiện tại, tôi vẫn đang mỗi ngày vượt qua những khó khăn, nhờ những đồng nghiệp, những giúp đỡ mà họ mang đến.
Sẽ tuyệt hơn rất nhiều, nếu sau bài viết này, mọi người ở tất cả phòng ban có thể hiểu rằng cho dù là Aster hay HPC hay chi nhánh nào đi nữa, chúng ta vẫn là “đồng nghiệp”, vẫn đi làm với lý tưởng đóng góp vào sự phát triển của công ty, vẫn là anh em một nhà, chẳng phải chúng ta vẫn cùng nhau hô to slogan của HPC là “Think together” sao?
Hy vọng những chia sẻ của tôi sẽ mang đến những điều tích cực hơn trong một ngày làm viêc của mọi người. Chúc mọi người một ngày làm việc hiệu quả và vui vẻ nhé!
Hạo Phương là nhà nhập khẩu và phân phối các thiết bị điện công nghiệp của các thương hiệu lớn trên thế giới. Đồng thời Hạo Phương cũng là nhà thầu xây dựng công trình và tích hợp hệ thống công nghiệp hàng đầu Việt Nam.
Quý khách hàng có nhu cầu vui lòng liên hệ qua Hotline: 1800 6547
Hoặc để lại thông tin, chúng tôi sẽ liên hệ trong thời gian sớm nhất!