“Nếu hôm nay chúng ta không cố gắng thì ngày này năm sau, chúng ta vẫn vậy, chỉ có già thêm một tuổi. Và mai sau, điều chúng ta hối tiếc không phải là những thứ ta đã làm mà là những gì chúng ta không làm/ không dám làm!”. Đây là thông điệp đã được tác giả gửi gắm trong bài viết dự thi cuộc thi viết lần 3. Nào, hãy cùng đến ngay với bài viết dự thi đã đạt giải khuyến khích cuộc thi viết lần 3 “Hạo Phương – Một ngày làm việc của bạn như thế nào?” (Bài 5) để cảm nhận và hiểu hơn về một ngày làm việc tại Hạo Phương nhé!
Bài 5: “Hạo Phương – Một ngày làm việc của bạn như thế nào!”
Dù sao đi nữa, tôi vẫn cứ yêu đời…
Đồng hồ báo 7:30 phút, tôi vội vàng dắt xe, đóng cửa và lao nhanh như một cơn gió đến Công ty. Những ngày gấp gáp như vậy tôi lại hứa với lòng hôm sau sẽ ra khỏi nhà sớm hơn để được thong thả đi trên đường, để nhìn ngắm phố phường và để tim đỡ đập mạnh khi phải lươn lẹo, lạng lách vượt xe. Nhưng mà thực ra thì ngày làm việc của tôi lúc nào cũng bắt đầu vội vã như thế!
Sau khoảng 30 phút vật lộn với khói, bụi, tốc độ và mật độ xe cộ trên đường thì tôi cũng đến được nơi mà tôi coi đó là ngôi nhà thứ 2 của mình. Gọi là nhà thì có gì là sai khi mà thời gian ở Công ty còn nhiều hơn ở nhà? Gọi là nhà thì làm sao sai được khi ở đây tôi có cả một đại gia đình mà các thành viên vẫn ngày ngày hỗ trợ, giúp đỡ, hợp tác với nhau. Uhmmm thì tôi đã đến nhà tôi – Công ty Cổ phần Hạo Phương.
Bắt đầu ngày làm việc với nụ cười và cái vẫy tay quen thuộc với hai chú bảo vệ. Tiếp đến là những lời chào buổi sáng mang tính quốc tế như Morning, Hello, Ní hảo (你 好)… với những người xung quanh cũng đang tất tưởi sải bước lên cầu thang như mình. Sáng nào cũng vậy, tôi luôn tạo cho mình một không khí vui tươi nhất, năng lượng nhất, tích cực nhất để bắt đầu một ngày mới dù chưa biết sẽ như thế nào.
Tại HPC, tôi được làm công việc mình thích và tất nhiên, tôi cũng rất yêu công việc hiện tại của mình. Tôi nghĩ rằng, làm đúng công việc mình yêu thích thì cả đời sẽ không phải làm việc ngày nào, do đó phải “Do what you love & Love what you do”. Dù là công việc nào, vị trí nào cũng sẽ có những áp lực nhất định, thậm chí là tranh luận, tranh cãi, ức chế, là có lúc mình muốn từ bỏ nhưng mà hỡi ơi, môi trường nơi đây thật khó lòng để dứt áo ra đi. Đúng với câu: “Khi ta ở chỉ là nơi đất ở. Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn”.
Vì đặc thù công việc tôi không cố định nên tôi tạm kể cho bạn hôm nay tôi làm những gì nhé. Buổi sáng anh K., chị P, chị Y., chị T. gửi thực đơn buổi sáng cho tôi là đống hợp đồng cần kiểm tra trước khi trình BGĐ (Ban giám đốc). Mail báo cho tôi thực đơn hôm nay cũng là hợp đồng, là làm công văn gửi đối tác. BGĐ gửi yêu cầu tôi chuẩn bị hồ sơ cho dự án mới, một dự án mới khá lớn và gấp rút. Rồi tôi phát hiện Công ty đang thiếu cái abc, ngay lập tức tôi phải lập hồ sơ thực hiện thủ tục bổ sung abc để Công ty hoạt động đúng quy định…
Với tay lấy tập giấy note màu vàng phong thủy làm ngay “TO DO LIST” cho hôm nay, chia ra thực đơn sáng – trưa – chiều rõ ràng và cứ thế lần lượt ăn từng món. Thôi thì tôi cứ ví von công việc như món ăn hằng ngày. Nếu mà không ăn sẽ chết đói, ăn nhiều quá mà không kịp tiêu hóa sẽ bội thực. Cũng như không làm sẽ không có ăn, làm nhiều quá mà không biết cân bằng sẽ bị quá tải, không hiệu quả. Có điều, giữa nhiều và ít thì nên chọn nhiều, ăn nhiều sẽ biết được nhiều vị, làm nhiều sẽ học được nhiều thứ. Mà bạn chắc chưa biết, tôi không thuộc tuýp (type) người ngồi im, cặm cụi, vò đầu bứt tai dán mắt vào màn hình máy tính từ sáng đến tối. Thế nên, kể cả là lúc công việc bù đầu, deadline dí tới cổ, phải tăng ca liên tục thì tôi vẫn cố gắng tạo ra thứ gì đó thật vui vẻ để não được cân bằng. Đó có thể là một câu bông đùa với bạn đồng nghiệp kế bên, cũng có thể một câu hát phá vỡ bầu không khí toàn deadline và cũng có thể tạm dừng lại 5 phút, đứng lên vươn mình, bước ra gần cửa sổ hít một hơi thật sâu khí trời thơm mát – nơi có hàng cây nhỏ nhỏ xinh xinh mà cả phòng tôi ngày ngày nâng niu, chăm sóc.
Trên tinh thần chung là như vậy nhưng thực ra là cũng có những giai đoạn stress công việc khiến mình cười không nổi, nhìn đâu cũng muốn cáu, gặp bạn không thiết tha chào, bơ phờ ở lại Công ty đến tận tối mịt, trái – phải – lầu dưới – tầng trệt chẳng còn ai. Có khi lại phải trốn vào một góc khóc thút thít xong lại tự lau nước mắt trở về phòng như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Lắm lúc vậy đấy, nhưng mà tự nhắc mình phải bình tĩnh lại, sắp xếp công việc thật logic, hít một hơi thật dài và thế là cuối cùng mọi chuyện cũng sẽ ổn, mà nếu chưa ổn thì… chắc chưa phải là cuối cùng. Với tôi, cuộc đời thú vị là nó phải lên – xuống như biểu đồ hình sin, phải có lúc thăng – lúc trầm để cảm nhận cuộc sống. Và việc của mình là cứ sống thật tích cực. Rồi cuộc đời sẽ tự biết cách tích cực lại với ta!
Ở lại làm thêm giờ tự nhiên lại trở thành một việc khá quen thuộc với tôi. Với nhiều người, việc ở lại làm thêm có thể là một sự thiệt thòi rất lớn, riêng tôi lại thấy thích thú với điều đó. Mặc dù nhiều hôm lủi thủi đi về một mình, bụng đói meo, xung quanh chẳng còn ai nhưng quãng đường từ Công ty về nhà, ngẫm nghĩ lại thấy một ngày trôi qua có ý nghĩa, làm được nhiều việc thì trong lòng lại nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Tôi hay tự nhắc mình và nhắc mọi người trong phòng phải tích cực, đừng gọi là “Phải” ở lại làm mà hay dùng từ “Được”. “Được” ở lại làm thêm giờ nghĩa là Công ty đang có thêm dự án. Công ty có thêm nhiều dự án nghĩa là mình đang làm trong một môi trường ngày càng phát triển. Hà cớ chi lại gọi đó là thiệt thòi?
Hôm nay cũng như những ngày trước đó, lầu 2 mọi người đã về hết, tầng trệt điện đã tắt tối om, chỉ còn một người ở lầu 1 sáng đèn, tôi ôm laptop xuống ngồi chung. Nhìn mà xem, phía bên kia chẳng còn ai nữa, không gian trở nên tĩnh lặng, mặt trời đã lặn từ lâu, phố đã lên đèn từ trước đó. Chụp xong tấm hình này, tôi thu dọn đồ đạc và lại lặng lẽ đi về. Muộn lắm rồi, phải kiếm gì ăn thôi!
Đặc thù công việc cho phép tôi được làm việc trực tiếp với BGĐ khá nhiều. Người khác nghĩ đây là thử thách, tôi lại coi đây là cơ hội. Cơ hội học hỏi, cơ hội va chạm, cơ hội được làm những điều to lớn và cơ hội để hoàn thiện bản thân mỗi ngày. Sau mỗi cuộc họp, sau mỗi dự án, điều mà tôi nhận được lớn nhất có lẽ là sự thay đổi suy nghĩ. Tôi bớt than thở, bớt chán nản, bớt tiêu cực. Tôi biết ngừng đổ lỗi và nhận sai về bản thân mình. Tôi biết làm cả những phần việc vốn không phải của mình chỉ vì đó là việc của Công ty. Hơn hết nữa, tôi BIẾT ƠN. Biết ơn tất cả mọi người đã hỗ trợ, đã giúp đỡ. Biết ơn những va chạm giúp tôi trưởng thành, cứng cáp. Biết ơn cả những lần sai để từ đó về sau tôi làm đúng. Biết ơn tất cả tình cảm tốt đẹp mà mọi người đã dành cho nhau.
“Cho đi và nhận lại” – đó là một trong những bài học lớn nhất mà tôi đã học – cảm nhận – thấu hiểu được trong những năm vừa qua. Tôi thực sự là một người nói không giỏi, nhưng bằng cách nào đó, tôi vẫn luôn muốn gửi đến tất thảy mọi người một nguồn năng lượng tốt nhất. Trong những buổi làm việc, tôi luôn cố gắng để gửi đến mọi người ít nhất một thông điệp tốt đẹp trong cuộc sống. Đó chính là tâm huyết và chắc chắn sẽ là việc tôi sẽ làm được trong thời gian sắp tới.
Không biết một ngày làm việc của bạn như thế nào nhỉ, ngày làm việc của tôi lúc nào cũng bắt đầu bằng vội vã như đã kể và kết thúc cũng thường bằng sự vội vã nốt. Ngày thì vội vã thu dọn đồ cho kịp giờ học buổi tối, ngày thì vội vã thu dọn vì xung quanh mình chẳng còn ai, các phòng khác đã tắt hết điện, có ngày lại vội vã thu dọn vì bạn bè trong phòng đợi về chung. Cũng chỉ là về chung một quãng đường rất ngắn từ Phòng làm việc ra bãi giữ xe rồi sau đó đường ai nấy về, nhà ai nấy ở nhưng vẫn cứ đứng đợi nhau về như một thói quen. Thật dễ thương phải không?
Đội ngũ nhân viên HPC chúng tôi rất trẻ, và cách những người trẻ làm việc thì bạn có thể đoán được rồi đấy, làm hết sức – chơi hết mình. Tinh thần là yếu tố quan trọng quyết định được năng suất lao động, chính vì vậy BGĐ cũng cố gắng tạo nhiều sân chơi thú vị cho nhân viên của mình. Đây cũng là điểm mà tôi cực kỳ thích ở HPC. Điểm qua một vài hình ảnh dưới đây để hiểu hơn về các hoạt động ngoài giờ làm việc của HPC nhé.
Mới đây dịch Covid-19 bùng phát trở lại, Công ty cũng ít nhiều bị ảnh hưởng, hơn lúc nào hết, sự cố gắng, đoàn kết và cống hiến của toàn thể nhân viên trong thời điểm này có ý nghĩa vô cùng to lớn. Chia sẻ khó khăn với Công ty giai đoạn này cũng là điều nên thực hiện. Bạn sẽ không biết được rằng những lúc như thế này, bạn lo 01 thì BGĐ lo 100. Bạn ảnh hưởng 10, Công ty ảnh hưởng 1000. Xem Công ty là nhà, chúng ta tự khắc biết cách chia sẻ với Công ty, cùng nắm tay nhau vượt qua thời kỳ gian khó. Lúc này đây, nhiều doanh nghiệp ngoài kia khốn đốn vì dịch bệnh, công nhân bị thôi việc hàng loạt nhưng HPC chúng tôi vẫn có công việc để làm, vẫn có dự án để thực hiện, lương nhân viên vẫn được nhận đều mỗi tháng, các chương trình vẫn được duy trì… Đó không phải là một sự may mắn lớn dành cho tôi nói riêng và của đại gia đình HPC nói chung hay sao?
Ở HPC, tôi có được môi trường làm việc mà tôi muốn. Được làm việc hết mình, thả mình vào công việc, không luồn cúi hay nịnh nọt, không tranh giành hay đấu đá, miễn là công việc của Công ty thì tất cả đều là việc, mình có thể làm thì cứ xông pha tham gia. Làm việc bằng hết năng lực thì mình cũng sẽ đứng một cách hiên ngang mà không phải xấu hổ với lòng mình.
Nhìn qua bức hình này xem, bạn muốn đứng thẳng như chiếc đinh bên trái hay khúm núm, co ro như chiếc đinh bên phải? Tự tin, hiên ngang hay tự ti, thấp bé là do chính bạn quyết định. Sống và cống hiến hết mình cho những thứ bạn chọn để “Sau này, sau này, sau này. Chúng ta sẽ không còn cau mày” (Tôi đang sử dụng và biến tấu một chút nhạc của Đen Vâu đấy).
Bạn có thích công việc hiện tại của mình không? Bạn có đang được làm công việc mà mình yêu thích? Bạn có thấy vui và ngủ ngon sau một ngày dài làm việc? Nếu CÓ, tôi chúc mừng bạn. Nếu CHƯA, đừng lo lắng! Bất kỳ vị trí nào, công việc nào cũng đều có giá trị và sự kỳ diệu của nó. Cứ hết mình với nó đi, sự cố gắng nào rồi cũng sẽ được đáp đền.
Hôm nay chúng ta còn ngồi cạnh nhau, cười nói với nhau, tranh cãi với nhau, làm việc với nhau nhưng biết đâu mai này cuộc sống sẽ đưa ta đến những chân trời khác. Nhân lúc còn cơ hội được ở cạnh nhau hãy tranh thủ đối xử với nhau thật chân thành và hãy sống như thể hôm nay là ngày cuối cùng được sống!
Một thông điệp nhỏ dành cho tất cả mọi người: Nếu hôm nay chúng ta không cố gắng thì ngày này năm sau, chúng ta vẫn vậy, chỉ có già thêm một tuổi. Và mai sau, điều chúng ta hối tiếc không phải là những thứ ta đã làm mà là những gì chúng ta không làm/ không dám làm!
Cuộc sống dẫu thăng trầm, vất vả đến đâu thì cũng sẽ luôn chứa đựng những điều diệu kỳ đang chờ bạn khám phá. Thế nên, dù sao đi nữa, hãy vẫn cứ yêu đời!
Hạo Phương là nhà nhập khẩu và phân phối các thiết bị điện công nghiệp của các thương hiệu lớn trên thế giới. Đồng thời Hạo Phương cũng là nhà thầu xây dựng công trình và tích hợp hệ thống công nghiệp hàng đầu Việt Nam.
Quý khách hàng có nhu cầu vui lòng liên hệ qua Hotline: 1800 6547
Hoặc để lại thông tin, chúng tôi sẽ liên hệ trong thời gian sớm nhất!